www.vietnovel.com
Open in
urlscan Pro
2606:4700:3036::6815:2a0
Public Scan
URL:
https://www.vietnovel.com/toi-yeu-ke-thu-cua-toi-25700920/chuong-1.html
Submission: On September 19 via api from KR — Scanned from DE
Submission: On September 19 via api from KR — Scanned from DE
Form analysis
1 forms found in the DOMGET /tim-kiem/
<form action="/tim-kiem/" method="get" class="omnisearch-form" role="form" id="header-search-form">
<div class="form-group">
<div class="input-group input-group-merge input-group-flush">
<div class="input-group-prepend">
<span class="input-group-text"><i class="fas fa-search"></i></span>
</div>
<input autocomplete="off" name="q" type="text" class="form-control" placeholder="Nhập tên truyện hoặc tác giả ..." aria-label="Tìm kiếm tên truyện hoặc tác giả">
</div>
</div>
</form>
Text Content
* Royal Ranking * Truyện Mới 99+ * Thể Loại Huyền Huyễn Tiên Hiệp Hệ Thống Ngôn Tình Xuyên Không Dị Năng Đam Mỹ/ Boy Love Bách Hợp Võng Du Xem Thêm * Diễn Đàn 5 * Hỗ Trợ * Tìm Kiếm Truyện * Đăng Nhập * Liên Kết Vietnovel Origin Blog Tải App Sáng Tác Truyện Cộng Đồng Hỏi Đáp Bài Viết Hướng Dẫn Fanpage Vietnovel Origin Group Tinh Hội Danh Sách Tác Giả Danh Sách Đề Cử Lịch Sử Tìm Kiếm Tìm Kiếm Phổ Biến hồng nhan Eron23 Vkook khuôn mặt cô gái ấy jukjoo jujustu kaisen tiến trình của tình yêu countryhumans chữa lành chính tôi harry GIAO DIỆN NỀN ĐỌC KHUNG ĐỌC 640 840 1040 FONT CHỮ Noto SerifTimes New RomanRobotoMerriweatherNunitoNunito Sans CỠ CHỮ 18 1. Trang Chủ 2. TÔI YÊU KẺ THÙ CỦA TÔI CHƯƠNG 1. Tác giả: meothichngu 3063 chữ · Khoảng 12,0 phút đọc * Thích 1 * Chữ 3063 * Phút đọc 12,0 * Lượt đọc 450 Chương trước Chương sau (Trong truyện toàn là hư cấu không có thật) Tại sân tập trường sơ trung X. Một đám người nam nữ có đủ đang ăn mặc không mấy chỉnh tề, một vài đứa nữ mặt mày phủ phấn trắng mịn, áo khoác đồng phục thì cột ngang hông. Máy đứa nam thì tóc đủ màu xanh vàng, quần áo thì xộc xệch nhìn như mới đi đánh nhau về vậy. Nhưng kẻ nổi bật nhất vẫn là cô bé tóc vàng uốn lọn kia. Đôi mi cô cong vút, sống mũi lại cao, đôi môi màu đỏ mọng nước đang cười khẩy với người đối diện. Nhìn cách ăn mặc chỉnh tề cũng biết là học sinh gương mẫu. Đôi tay thon dài trắng mịn ấy cứ mân mê lọn tóc của bản thân ánh mắt nhìn người trước mặt. Người trước mắt cô là một cậu nam sinh trên mặt có mấy vết bầm, khóe miệng thì tươm máu, nhìn rõ ràng là vừa mới bị đánh xong. Cậu ôm lấy bụng mà dựa vào tường, cậy lấy tay lau đi vết máu trên miệng, đôi con ngươi màu đỏ nhìn cô gái trước mắt cười khẩy một cái rồi mở miệng "Trông cậu có vẻ hả hê khi tôi bị đám người của cậu đánh nhỉ? " Cô bé tóc vàng vất lọn tóc sang một bên rồi đưa tay nâng cằm của nam sinh nọ, tay còn lại vương ra một ngón tay với màu móng tay đỏ chói vê theo đường nét gương mặt của nam sinh nọ vừa nói "Kim Đào tôi thấy cậu cũng đẹp mà tai lại bị điếc. Uổng nhỉ? Tôi nói rồi cậu không tránh xa đàn anh Chung Nhất Lưu thì tôi sẽ còn tìm cậu dài dài. Thật tiếc cho gương mặt đẹp đẽ này của cậu. " "Cút cái tay chó của cậu ra khỏi mặt tôi đi" Kim Đào hất mạnh hai tay của cô bé nọ rồi đứng thẳng dậy chỉnh chu lại đồng phục chuẩn bị rời đi cậu vừa chỉnh lại cà vạt vừa nói "Đánh xong rồi thì tôi đi. Tôi không đánh phụ nữ" "Mẹ nó thằng chó. Mày dám lơ tao. Đánh nó" Cô bé nữ sinh kia túm lấy tóc cậu mà giật lại phía sau, mấy đứa khác cũng nhào lên giữ cậu lại. Hai tay bị kèm chặt Kim Đào cảm thấy thật phiền phức nếu không phải là phụ nữ cậu đã đánh rồi. Nhưng còn mấy cái thằng choi choi này là cái thá gì mà nghe lời Đổng Phù Dung như vậy thiệt là không thể nhịn nữa. Kim Đào định vung nấm đấm với đám nam sinh thì kẻ nào đó lại nhanh tay hơn một bước. Tiếng đánh nhau vang lên bên tai, Kim Đào bị kéo vào lòng người đó một cách bất ngờ. Cậu còn chưa kịp định thần thì Chung Nhất Lưu đã mở miệng "Mấy người làm gì " bạn gái" tôi vậy. " Đầu Kim Đào vang lên tiếng đoàng cậu nghĩ ông đây là bạn gái hắn tự lúc nào vậy với lại cậu là con trai mà. Cậu đưa tay véo hông hắn một cái đau điếng. Hắn la lên đau rồi lại gỡ tay cậu ra. Kim Đào trừng mắt nhỏ nhìn hắn "Ông đây không phải bạn gái anh. Cẩn thận cái miệng" "Hihi để tôi giải quyết việc này đã rồi sau đó tới cậu" Hắn cười hề hề với cậu rồi lại làm mặt lạnh với Đổng Phù Dung. Cô bé sợ sệt nuốt nước bọt cái ực nhìn hắn rồi lắp bắp "Đàn anh sao lại đến đây. Không phải hôm nay anh bậ.... " Cô im miệng đi." Hắn trừng đôi mắt lên nhìn mái tóc đen bay theo gió làm lộ rõ khuôn mặt điển trai trai của hắn làm cậu thầm nuốt nước bọt cái ực hận không thể cắn cho hắn một phát ngay má. Chung Nhất Lưu nhìn Đổng Phù Dung tay ôm chặt cậu hắn mở miệng "Chậc. Cũng tại lũ chó điên đi theo cô làm ngán đường tôi, nên cô mới có cơ hội mà động vào cậu ấy. Cô thân là tiểu thư mà lại đi giành đàn ông với tên đàn ông khác, nếu ba cô biết được thì chắc đẹp mặt nhỉ? " "Đàn anh tại sao lại bênh vực nó. Cậu ta chỉ là kẻ yếu hèn đã vậy còn l+ại thích đàn ông, đàn anh không thấy tởm s... CHÁT Đổng Phù Dung chưa kịp nói hết câu thì đã bị ăn một cát bạt tai Má cô ửng đỏ in hằn cả 5 dấu tay mấy đứa xung quanh thấy cô bị đánh thì sợ xanh mặt vì người đánh không khác mà lại là Kim Đào Từ nhỏ đến lớn ba cậu điều dạy là con trai thì nhất định không được đánh phụ nữ Nhưng hôm nay cậu đã cãi lại lời ba cậu Chung Nhất Lưu thấy cậu đánh ngã Đổng Phù Dung hắn liền vui vẻ mà vỗ tay bôm bốp Cậu quay sang liếc hắn hắn liền rụt hai tay ra phía sau rồi nhăn răng cười nham nhở " Đánh hay " Lời vừa nói ra lại bị lườm nguýt thêm một cái hắn mới chịu im miệng Kim Đào nhìn Đổng Phù Dung ngồi dưới đất rồi nói "Tôi trước giờ không đánh phụ nữ. Vì cậu mà hôm nay tôi phải phá lệ." "Mày... " Cậu chê tôi ghê tởm. Thì cậu hãy nhìn lại đàn anh của cậu đi cậu cũng chê anh ta à? Đó là điều đẹp đẽ mà một vị tiểu thư như cậu có thể thốt ra bằng miệng? Tôi không phải kẻ yếu đuối không dám đánh trả cậu, bởi tôi không muốn gây phiền phức cho công ty nhà cậu đâu. " Kim Đào ngồi xuống nâng cằm của Đổng Phù Dung rồi cười khẩy "Chắc cậu không biết là ba cậu phải quỳ lạy dưới chân cả nhà tôi để mong chúng tôi đừng lấy hết gia sản nhà cậu đâu nhỉ? " "Mày đừng có mà nói láo, bỏ cái tay kinh tởm của mày ra khỏi người tao. " Đổng Phù Dung đẩy cậu ra xa hắn liền đưa tay đỡ lại mặt hắn tối sầm thì thầm bên tai cậu "Ai cho cậu nâng cằm cô ta" "Anh cút" Kim Đào đẩy Chung Nhất Lưu qua một bên, rồi chỉnh lại đồng phục lại nhìn nói với Đổng Phù Dung "Tôi chỉ sống thật với chính bản thân tôi. Tôi thấy nó không có gì là kinh tởm cả. Thứ mà làm con người ta thấy đáng kinh tởm nhất ấy, là kẻ chuyên đi làm những chuyện trái với đạo đức của bản thân rồi lại làm như là mình vô tội xong đổ lỗi cho người khác. À mà cô Đổng đây tôi sẽ nói luôn..".Kim Đào chỉ tay về phía đám người đang bu quanh Đổng Phù Dung. " Lần sau còn gây chuyện với tôi thì.. Tôi gặp ở đâu đánh ở đó" Kim Đào quay lưng bước đi chung Nhất Lưu cũng lót tót đi theo cậu, hắn bá cổ cậu, cậu liền ghét bỏ mà đẩy hắn ra. Chung Nhất Lưu lại mặt dày mà ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của cậu mà dỗ dành "Bảo bối đừng giận. Để ca ca đưa cậu đi phòng y tế" "Anh cút đi. Tôi với anh không có gì cả, với cả đừng gọi tôi là bảo bối. " Kim Đào đẩy Chung Nhất Lưu ra rồi bước vội. Thấy cậu sắp thoát khỏi tay hắn, hăn lại lần nữa mặt dày mà nhắc chuyện cũ. "Lần trước tôi tỏ tình cậu nhận lời còn gì? Bây giờ nói gì thì tôi cũng là bạn trai của cậu. Đào Đào, cậu nỡ đối xử như vậy với tôi sao? " Chung Nhất Lưu làm bộ dạng mắt long lanh ngấn lệ làm Kim Đào sởn da gà. Câu lấy hai tay ôm lấy cơ thể mà run lên. "Mẹ kiếp anh. Tôi nổi hết da gà. Cút cút" Kim Đào lại đẩy hắn đi. Cậu lại nhớ lại chuyện lần đầu gặp Chung Nhất Lưu. Đó là lần nhập học sau kỳ nghỉ hè của năm 2, lúc đó loay hoay tìm đồ thì đụng phải hắn, hắn bị cậu đụng ngã bể cả đầu gối báo hại cậu mấy ngày trời phải cõng hắn đi học. Kim Đào lúc đó vì bị dáng vẻ ngủ gật của Chung Nhất Lưu làm cho tim lỡ đi một nhịp nên bất tri bất giác mà thích hắn. Có lần thấy Chung Nhất Lưu lại ngủ gật cậu lại gan lớn mà hôn trộm lên môi hắn và kết quả là bị hắn phát hiện làm cậu ngượng muốn độn thổ. Từ đó hắn bắt đầu theo đuổi cậu. "Nghĩ lại thì cậu là người bẻ cong tôi nhỉ? Nhưng mà tôi thích! Kha kha kha" Chung Nhất Lưu cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu. Hắn cười toe toét làm cậu giật mình. Kim Đào quay sang hắn "Tôi bị điên rồi nên mới thích anh. Còn nhận lời tỏ tình của anh. Tôi bị điên chắc rồi" "Bảo bối của tôi không điên. Cậu chỉ dễ thương thôi" Chung Nhất Lưu đưa hai tay véo má cậu, rồi kéo cậu đi đến phòng y tế. "Con mẹ anh biết tôi mới bị đánh không mà còn véo" Cậu đá vào mông hắn. Hắn lại cười rồi nói "Bảo bối ngoan, tối nay tôi lại nấu cơm cho cậu ăn. Sau đó ăn cậu kha kha kha" "Ăn cái đầu anh. Cút" ____________________ Giờ tan học Chung Nhất Lưu hắn đợi cậu ở quán nước bên kia đường. Hắn mắt chăm chú nhìn phía cổng trường trên tay là chiếc chìa khóa xe moto của hắn, phía bên cạnh hắn còn có người khác đang cầm trên tay chiếc điện thoại mãi mê chơi game lâu lâu lại vang lên tiếng game "Double kill, triple kill" miệng không quên bậc mic chửi nhau với đồng đội "Mày bị ngu à. Nó ở trong bụi" Hắn thấy anh ta ồn ào liền đá vô chân anh ta một phát "Anh con mẹ nó cút đi chỗ khác mà chơi" "Uầy, anh đã làm gì cậu đâu." Anh ta lại hét vô điện thoại "Đồng đội câun ngu thật hay giả vậy.. Oái" Chung Nhất Lưu đẩy anh ta ngã ra đất liền giật lấy ghế của anh ta để sang bên cạnh mình cười toe toét "Bảo bối có mệt không" Kim Đào vứt cặp sách cho hắn. Từ xa đã nhìn thấy hắn nhìn cậu nhưng cậu lại làm như không thấy hắn, Chung Nhất Lưu lấy ra cây quạt mini quạt cho Kim Đào người bên cạnh thấy hắn phân chia đối xử liền hét "Cậu con mẹ nó phân biệt đối xử à, anh cậu thì cậu cho ngồi đất còn cậu ta sao lại đc đối xử tốt như thế" "Dương Phong anh còn hét nữa là tôi đáp anh vài phát" Dương Phong kéo lấy ghế bàn bên cạnh mà ngồi xuống lắc đầu nói "Cậu mà không đối xử tốt với anh chút thì sẽ hối hận" Hắn nhìn Dương Phong phẩy phẩy cái USB trong tay liền không thèm để ý đến anh mà quay sang Kim Đào thay đổi cảm xúc gương mặt "Bảo bối hôm nay muốn ăn gì tôi nấu. " "Gì cũng được, anh nấu gì thì tôi ăn đó. " Cậu lo cầm điện thoại nhắn lạch cạch mà không thèm để ý tới hắn, hắn liền kéo mặt cậu lại sát gần "Được cậu muốn gì tôi cũng chiều" Hăn đưa lưỡi liếm lấy môi cậu một cái, Kim Đào giật mình cho Chung Nhất Lưu ăn hẳn một bạt tay. "Anh đồ điên." Cậu cầm lấy túi đứng dậy thuận miệng nói "A Phong cũng đến ăn cơm đi" "Tất nhiên anh sẽ không từ chối" Dương Phong là anh họ của Chung Nhất Lưu Anh ta học cùng lớp với hắn thường hay đi chung với hắn Kim Đào không rõ về người này nhưng thấy Chung Nhất Luu rất tin tưởng anh ta nên cậu cũng không cần lo lắng Sau vài lần gặp nhau thì cũng coi như là quen biết nên hay mời nhau đi ăn Hôm nay Dương Phong lại đến tìm Chung Nhất Lưu nên cậu liền biết ý mà mời anh ta dùng bữa Dương phong liền vui vẻ nhận lời Chung Nhất Lưu ra vẻ không hài lòng mà nhìn anh, Dương Phong liền đắc ý "Tôi không phải đòi đến là Kim Đào mời tôi" Dương Phong đi ra xe mà chuẩn bị khởi động máy xe. Hắn ấm ức lót tót đi theo Kim Đào, hắn đeo mũ bảo hiểm cho cậu rồi trèo lên xe, thấy hắn không đội mũ cậu liền hỏi "Sao anh không đội mũ. Anh còn chưa đủ tuổi lái xe. Muốn bị bắt à" Chung Nhất Lưu thấy Kim Đào quan tâm liền có cơ hội mà mèo nheo "Chồng nhà người ta được đội mũ cho còn tôi không có phúc nên không có mũ đội" Kim Đào đánh vào đầu hắn "Con mẹ anh. Đưa mũ đây" Hắn cười hihi đưa mũ cho cậu. Kim Đào ụp cái mũ bảo hiểm lên đầu hắn kèm theo câu "Tôi nằm trên. " Thấy cậu và hắn cứ kì kèo Dương Phong liền réo "Này tôi không muốn bị thọng cơm tó đâu. Hai người có muốn tình tứ thì về nhà đi" Nghe Dương Phong nói Chung Nhất Lưu giơ ngón giữa với anh "Lát nữa cho anh ăn nhiều cơm của bọn tôi hơn" "Hai người thiệt quá đáng" ____________________ Thức ăn được bê lên thơm phức, cả ba ngồi ăn chung với nhau. Chung Nhất Lưu gấp cho Kim Đào đầy ụ một chén thức ăn, Dương Phong đen mặt nói "Hai người có cho tôi ăn cơm không? Ông anh như tôi ngồi đây làm cảnh hả? " Bảo bối ăn thêm cái này" Hắn đút cho cậu một miếng thịt to, cậu nhai nhồm nhoàm một miệng thức ăn, thấy Dương Phong như muốn tự tử tới nói cậu vỗ nhẹ vào đùi hắn ý bảo hắn đừng làm như thế trước mặt anh họ. Hắn nể tình bảo bối nên mới tha chết cho Dương Phong. Sau bữa ăn Chung Nhất Lưu và Dương Phong cùng ra ban công hút thuốc còn cậu thì ở trong phòng học bài. Hắn rít lấy một hơi thuốc rồi hỏi chuyện Dương Phong "Ông ta lại bày trò gì? " "Dù gì bác ấy cũng là cha cậu, sao lại nói nghe không có chút tình cảm thế? " "Anh cũng biết tôi đã nhiều năm không coi ông ta là cha. Từ cha này ông ta không xứng. " Chung Nhất Lưu nhã khói thuốc nhớ lại chuyện năm xưa. Hắn vẫn còn nhớ cái ngày mà Chung Nhất Đang cầm dao đâm chết người vợ hiền trước mặt đứa con trai 9 tuổi của mình. Hắn hận lúc đó không thể giết chết cha mình, chỉ biết ngồi khóc nhìn người sinh ra mình từ từ lịm đi, hắn đã nói với cha mình từ đó về sau hắn sẽ xem ông ấy là kẻ thù. Chung Nhất Lưu bắt đầu tự lập lúc đầu rất khó khăn nhưng nhờ có gia đình của Dương Phong hắn mới được như bây giờ, lòng hắn bao năm vẫn luôn muốn quay về để giết chết Chung Nhất Đang nhưng bây giờ hắn vẫn chưa đủ sức bây giờ hắn chỉ âm thầm mà bắt thóp cha của hắn. Nhắc đến lòng hắn vẫn sục sôi sự oán hận cha hắn. Điếu thuốc tàn trên tay hắn vứt vào chậu cây rồi quay sang Dương phong "Lần này anh lại tìm hiểu được gì? " Dương Phong lấy cái USB lúc trưa ra đưa cho Chung Nhất Lưu "Cái này tôi tìm thấy trong nhà cũ của cậu. Hình như là một bản hợp đồng gì đó, tôi chưa xem qua. Cậu cứ từ từ mà ngâm cứu nó." "Ông ta không đơn giản anh nên cẩn thận một chút. Mà tại sao anh lại giúp tôi" Dương Phong dụi tắt điếu thuốc rồi nói "Vì nhiệm vụ của tôi là giám sát cậu. Tôi vừa có thể giúp cậu vừa có thể làm được nhiệm vụ được giao tiện cả đôi bên. Với lại tôi cũng chỉ muốn lấy lại gia sản cho gia đình nên mới đi theo ông ấy. Mặc dù tôi không nói hết những sự thật về cậu cho ông ta nghe nhưng cũng sẽ có người nói" "Ai? " Hắn bất giác giât mình nhìn Dương Phong. Anh ta cười rồi cho tau vào túi quần "Cậu nghĩ ngoài tôi ra thì còn ai. Mà tôi cũng nói trước cậu cũng cẩn thận với Kim Đào đi, cậu ta không đơn thuần như cậu nghĩ đâu Nhất Lưu" Dương Phong ra khỏi nhà để lại Chung Nhất Lưu một bụng nghi vấn, hắn đã lâu không hỏi về thân phận của Kim Đào rồi. Hắn cảm thấy cậu đang có gì đó giấu hắn nhưng vì yêu cậu mà hắn không quan tâm nữa. Chung Nhất Lưu bỏ vào nhà, hắn sải chân bước lên bậc than tiến về phía phòng của Kim Đào. Cánh cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, Kim Đào này dài trên bàn học ngủ gật đôi mi mắt nhắm nghiền thanh tú, Chung Nhất Lưu cúi xuống nhìn ngắm gương mặt thanh tú kia. Dù cậu là con trai nhưng thân hình lại mảnh khảnh, da dẻ lại trắng mịn như con gái. Chung Nhất Lưu chợp lấy thời cơ mà hôm trộm Kim Đào. Cậu giật mình động đậy mi mắt, cảm giác môi âm ấm liền biết mình bị hắn ăn, theo phản xạ Kim Đào cho Chung Nhất Lưu ăn bạt tay. "A bảo bối cậu không thương tôi nữa rồi.... Chương trước Chương sau THÔNG TIN THÀNH VIÊN XUẤT BẢN MEOTHICHNGU (Chưa Xác Thực Tác Giả) THÔNG TIN CHƯƠNG CHƯƠNG 1. 3063 chữ 1 · 450 lượt đọc · 1 lượt thích Báo Cáo Vấn Đề TẤT CẢ BÌNH LUẬN TRONG CHƯƠNG -------------------------------------------------------------------------------- Chưa có bình luận trong chương truyện này. Hãy là người đầu tiên nhé! VIENOVEL ORIGIN - KHỞI NGUỒN TIỂU THUYẾT VIỆT Chào mừng bạn đến với nền tảng nội dung số dành cho người Việt. Tại đây chúng tôi cho phép đăng tải những tác phẩm văn học, tiểu thuyết do chính bạn sáng tạo ra. Với tôn chỉ vì một nền văn học mạng Việt Nam phát triển bền vững, chúng tôi sẽ mang đến cho tác giả và người đọc Tiếng Việt trên toàn thế giới một môi trường công nghệ tiên tiến, công cụ quản lý chuyên nghiệp, mô hình hoạt động công bằng nhằm thúc đẩy sáng tạo đến tận cùng. Tải App Đọc Truyện iOS Tải App Đọc Truyện Android Tất cả hình ảnh, logo, tác phẩm văn học, văn bản, lời giới thiệu đều thuộc bản quyền của Công Ty Cổ Phần Vietnovel. Nghiêm cấm sao chép, in ấn, tái xuất bản dưới mọi hình thức. Nếu vi phạm sẽ bị nghiêm trị theo luật pháp của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và Công ước toàn cầu về bản quyền (UCC). * Vietnovel Origin - Twitter * Vietnovel Origin - Fanpage * Vietnovel Origin - Group Facebook * Vietnovel Origin - Discord © 2016-2024 Vietnovel Corporation. All Rights Reserved. PHẢN HỒI